Câu chuyện sau đây làm chúng ta suy nghĩ:
|
Ngày xưa, ở một vùng nọ, có một ông thầy bói
rất giỏi và cực kỳ nổi tiếng. Ông đam mê việc xem bói đến nổi ông đi khắp nơi
để du sơn, ngoạn thủy, xem hình sông, thế núi, tướng người để kiểm chứng lại
các sách vở và kiến thức mà ông đã được. Ông rất tự hào vì ông gần như luôn
luôn đúng.
Một lần nọ, ông đi ngang qua một vùng đất. Ngồi
ở chợ, ông được người ta chỉ cho ông lão giàu có nhất vùng. Nhà ông rất rất
giàu và cực kỳ êm ấm. Nhưng ông rất ngạc nhiên rằng tướng người ông lão theo
sách thì là tướng bần hèn nhất hạn. Ông suy nghĩ mãi mà chẳng thể lý giải nổi
câu chuyện này.
Thắc mắc, ông thầy bói đành đến lân la làm quen
với ông lão giàu có. Ông trình bày nhã ý muốn về nhà ông lão xem nhà ông có
phong thủy tốt hay long huyệt long mạch gì không. Vốn tính vui vẻ, ông lão
bằng lòng ngay. Ông lão dẫn ông thầy bói về nhà mình, xem đất xem đai, xem mồ
mã ông bà tổ tiên.
Ông thầy bói nhận ra tất cả đều hết sức bình
thường, thậm chí là phạm vào một số điều cấm kỵ trong sách bói. Vậy mà sao
ông lão vẫn giàu có và êm ấm vậy được nhỉ? Trong lúc ông thầy bói xem tướng
đất, hướng nhà thì ông cũng phát hiện ra một con đường quang rất rộng nối
thẳng từ chợ về nhà ông lão nhà giàu. Ông thầy bói cũng nhận ra rằng lúc nãy
ông lão nhà giàu dẫn ông từ chợ về nhà không đi qua con đường này, mà đi qua
con đường ngoằng nghèo và nhỏ hơn nhiều. Đem thắc mắc đi hỏi ông lão nhà
giàu, ông lão từ tốn đáp rằng:
“À, con đường quang lớn kia từ chợ về nhà lão
rất gần, nó đi qua rất nhiều ruộng đất và ao hồ của lão. Mùa này lão vừa gặt
xong, cá cũng thu hoạch xong, có rất nhiều người nghèo và tá điền đang mót
lúa, vét cá ở đấy. Lão đi qua, người ta lại sợ, lại ngại không dám mót, dám
vét. Nên lão đi con đường vòng về, tránh đi cho họ làm.”
Lão thầy bói mới gật gù: “Ông lão có cái tâm
cái đức như thế, dẫu tướng có xấu thêm nhiều phần nữa, hướng nhà hướng đất có
xấu hơn nữa, thì cũng sẽ giàu có và hạnh phúc thôi”
Thế mới biết “Đức năng thắng số”.
|
.................................
Lượt lặt
Lời bình:
Gieo Suy nghĩ =>
gặt hành động ; gieo hành động => gặt thói quen ; gieo thói quen gặt tính
cách ; gieo tính cách => gặt số phận. Vậy Số phận có phải từ trong suy nghĩ
mà ra?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét